(Sản phụ Nguyễn Hiền)
"Hành trình con đến với mẹ thật gian nan vất vả, không được suôn sẻ khoẻ mạnh như bao người khác nhưng 2 mẹ con mình đã rất cố gắng, em bé của mẹ mạnh mẽ và kiên cường lắm. Khi con được 5 tuần, mẹ ra máu nhiều, dọa sẩy, phải cấp cứu. Nằm điều trị tại khoa Phụ, Bệnh viện Sản Nhi Nghệ An 2 tháng thì mẹ được ra viện. Rồi khi con được 24 tuần, mẹ đi siêu âm phát hiện cổ tử cung ngắn có nguy cơ sinh non cao và mẹ lại phải nhập viện. Vậy là mẹ lại tiếp tục nằm một chỗ, gắn bó với khoa Sản bệnh suốt gần 4 tháng.
Mẹ đã khóc rất nhiều, mẹ không đếm được mẹ đã phải tiêm bao nhiêu mũi thuốc cầm máu và thuốc giảm gò nữa. Mẹ đã đếm từng ngày đếm từng tuần một và mẹ cũng không ngờ rằng mẹ có thể sinh con ở tuần 39, từ doạ sinh non cho đến sinh đủ ngày đủ tháng. Giây phút con chào đời, mẹ nghe bác sĩ nói rằng “Hiền nghe tiếng con em khóc chưa”, hạnh phúc vỡ oà, khi con được da kề da trên ngực mẹ thì mẹ cũng lịm đi, tai mẹ ù lên. Tất cả đã qua hết rồi, mọi sự đau đớn vất vả đều tan biến khi em bé của mẹ cất tiếng khóc chào đời.
Cảm ơn đội ngũ y bác sĩ của Bệnh viện Sản nhi Nghệ An đã tận tình chăm sóc và giúp đỡ. Lời cảm ơn nói không biết bao nhiêu cho đủ, mẹ biết ơn các y bác sĩ bệnh viện nhiều lắm.
Có con là niềm hạnh phúc, là điều thành công nhất cuộc đời của mẹ.
"
- Trích nội dung bức thư: